Gần đây mình nghe podcast The Diary of a CEO của Stephen Bartlett. Một tập khiến mình suy nghĩ rất nhiều: cuộc trò chuyện với nhà sáng lập Snapchat.
Anh ấy từng phải tạm dừng việc học ở Stanford khi Snapchat bùng nổ. Điều này dễ hiểu. Nhưng nhiều năm sau, khi công ty đã thành công, anh ấy quay lại và hoàn thành bằng cấp của mình. Tại sao? Anh ấy không muốn một ngày phải giải thích với con trai rằng bỏ dở giữa chừng là ổn chỉ vì đã thành công.
Lý do đó đã chạm đến mình. Nhưng điều khiến mình nhớ lâu hơn là cách anh ấy nói về sự sáng tạo.
Anh kể con trai mình rất thích vẽ, và anh xem sáng tạo không phải là đích đến, mà là điểm bắt đầu — một cách để thể hiện cách bạn nhìn thế giới.
Điều này khiến mình nghĩ về hành trình đại học của chính mình. Nhiều người thường chê giáo dục đại học vì không dạy “kỹ năng thực tế”. Nhưng đại học vốn không phải để cho bạn tất cả câu trả lời, mà để giúp bạn đặt câu hỏi tốt hơn.
Với mình, đại học là một khung tư duy — gieo hạt giống của sự tò mò, tư duy phản biện và sáng tạo. Và hạt giống cần thời gian để nảy mầm.
Hoàn thành đại học có thể khiến mình không kiếm được nhiều tiền như bạn bè đi làm sớm. Nhưng mình sẽ không đánh đổi sự trưởng thành mà mình nhận được. Mình trở nên chín chắn hơn, sâu sắc hơn, và nhận thức tốt hơn.
Với mình, đó chính là một thành công đáng giá.