insights

đại học và giá trị thật sự của việc học

|

written in

2024
|

reading time

5 min

"insights from real conversations and real problems"

Gần đây Tea có nghe một tập podcast The Diary of a CEO của Stephen Bartlett, và có một đoạn khiến Tea suy nghĩ rất nhiều. Tập đó là phỏng vấn người sáng lập ra Snapchat.

Lúc đó anh ấy đang học ở Stanford, rồi công ty bắt đầu phát triển nhanh quá nên ảnh phải tạm dừng việc học. Chuyện này thì cũng không bất ngờ vì Tea thấy khá quen thuộc trong giới startup – có cái là ảnh không bỏ học luôn. Ảnh quay lại học và hoàn thành bằng đại học vào năm 2018.

Lý do đáng suy ngẫm

Cái lý do khiến Tea nhớ mãi không phải là vì ảnh tiếc hay vì thiếu gì cả, mà vì ảnh không muốn sau này phải ngồi xuống giải thích với con trai mình rằng tại sao mình lại không học xong. Ảnh không muốn tạo tiền lệ cho con thấy rằng bỏ dở giữa chừng là chấp nhận được, chỉ vì công việc hoặc thành công đến sớm.

Mà điều khiến Tea suy ngẫm hơn nữa là cách ảnh nói về sự sáng tạo.

Sáng tạo là điểm khởi đầu

Con trai ảnh thích vẽ, và ảnh nói rằng: sáng tạo không phải là điểm đến, mà là điểm khởi đầu. Vẽ vời không chỉ là vẽ cho đẹp – nó là một công cụ, một cách để thể hiện thế giới mà mình nhìn thấy. Nghe mà mình gật gù theo luôn. Mình cũng nghĩ vậy.

Với Tea, đại học không phải là nơi dạy mình hết mọi thứ trên đời. Nhưng nó dạy mình cách suy nghĩ. Nó cho mình một cái khuôn để đặt câu hỏi, để nhìn nhận cuộc sống theo những hướng khác nhau. Và mỗi người, khi được đặt vào hành trình đó, sẽ phát triển ra những kiểu sáng tạo riêng – không ai giống ai.

Học như gieo hạt giống

Mình nghĩ đại học giống như việc gieo hạt vậy đó. Mình không thể ăn hạt giống được – phải đợi nó nảy mầm, lớn lên, rồi mới có quả ngọt. Kiến thức trong đại học cũng vậy – nó là nền, là bước đầu, chứ không phải tất cả.

Nên khi nghe người ta chê đại học vô dụng, hay trách nó không dạy mình thành công, Tea thấy hơi tiếc. Tại vì đâu phải cái gì cũng nên đánh giá bằng tiền hay hiệu quả liền được. Có những thứ phải đi qua một hành trình, rồi nhìn lại, mình mới thấy nó quý cỡ nào.

Một kiểu thành công khác

Tea rất mừng vì mình đã học xong. Dù điều đó đồng nghĩa với việc Tea không kiếm được nhiều tiền như mấy bạn làm hai job cùng lúc khi đang học. Nhưng Tea học được nhiều thứ hơn mình tưởng – về bản thân, về cuộc sống, và về cách để lớn lên thành một con người tốt hơn.

Và với Tea, đó là một kiểu thành công mà tiền không mua được.

what do you think?

this article might've started as a scribble on the back of a receipt during a bus ride, a spark of something real after a conversation over a pint of leffe, or notes from a sunday afternoon client call that left me buzzing with ideas. however it came to be, i hope it found you at just the right moment.

if it stirred something in you, or if you're just curious about anything from automating the boring bits of your business to capturing your quiet magic in a coffee shop shoot. shall we pencil something into the diary?

i'd love to be on the other end of the conversation.